Từ xưa đến nay, mưa lúc nào cũng là một đề tài được các nhà thơ, nhạc sĩ đưa vào tác phẩm, có những tác phẩm trở thành bất hủ, có những đoạn thơ, đoạn nhạc đã đi cùng thời gian, mãi không phai.
Tháng 7 về mang theo những cơn mưa đầu mùa chợt đến chợt đi, cũng như tâm tình của tuổi teen chúng mình, như những lúc nắng, lúc mưa, hồn nhiên đáng yêu đến lạ.
Nhưng cho dù là mưa có như thế nào đi chăng nữa thì cũng chính nó đã tạo nên những nốt trầm thăng trong cả bản giao hưởng của mùa, của những xúc cảm trào dâng trong tim. Đó phải chăng là tình yêu trong những cơn mưa tháng 7?
Đêm bất chợt cơn mưa về xối xả
Không gian chìm, giấc mộng vỡ tan
Sáng thức dậy, bao nhiêu hoa tơi tả
Khu phố đầy xác lá, buồn hiu
Có cơn mưa làm em khóc thật nhiều
Vai gầy guộc, sầu hằn trên đôi má
Trái tim xưa một thời thơ dại quá
Yêu một người, để cả một đời trôi
Tôi nguyện theo mưa như tiếng nhạc không lời
Ru em ngủ sau mỗi lần nức nở
Sẽ theo mưa cản dòng nước lũ
Để dịu dàng hoa nở thắm môi em.
Mưa… có lúc dịu dàng, tươi mát, có lúc dữ dội, tan tác. Nước mưa thấm vào da thịt lạnh buốt và chan hòa bao nhiêu cảm xúc kì lạ. Tình yêu cũng vậy, tình yêu đẹp hay không quan trọng là ở những người yêu nhau. Liệu mình có biết trân trọng những phút giây hạnh phúc của tình yêu hay không và mình có biết biến nó thành nhưng khoảnh khắc vĩnh viễn trong tim mình không… thì giả như có một lí do nào đó phải rời xa nhau, tình yêu phải khép lại, thì những khoảnh khắc ấy vẫn cứ mãi là vô biên trong tim chúng ta
Nhưng có cơn mưa nào rơi hoài không dứt, có niềm đau nào vĩnh viễn không thể quên? Gió mưa gợi về những kỉ niệm trong tim, mang đến những niềm thương, nỗi nhớ trong lòng thì hẳn cũng sẽ đủ sức cuốn phăng đi tất cả. Chúng ta hãy để những cơn mưa tháng 7 mang đi những điều không vui, để tâm hồn mình sáng trong như bầu trời sau mưa, không khí sau mưa tinh khôi, được gột rửa hết bao nhiêu muộn phiền. Có như thế thì chúng ta mới có thể đón nhận những điều mới, những niềm vui mới, những cảm xúc mới và để chúng ta biết yêu đời hơn, biết trân trọng hơn những tình cảm khác.
“Có đi qua những ngày mưa, mới yêu thêm những ngày nắng” . Thật đúng phải không các bạn, chúng ta hãy cùng đi qua những ngày mưa để biết yêu, biết thương, biết trân trọng những tia nắng sau mưa nhé!
P/s:Tắm mưa thích thật,dù lạnh lạnh nhưng rất vui!!!!!!!!!!:) 🙂 🙂 🙂
Ðề: Mưa tháng 7
môi lần nhắc đến mưa và tháng 7 lòng ta lại thấy nghẹn :((
Ngọn nắng kia về theo ta tháng bảy
Nhớ phượng xưa ve hát hạ sang mùa
Bập bùng sáng trong ta ngàn ánh lửa
Đã xa rồi hoài niệm của ngày xưa .
Bấy nhiêu năm còn tiếc buổi tiễn đưa
Hoa phượng đỏ em cài trên mái tóc
Và nụ cười trên môi buồn hiu hắt
Đôi mắt nào u uẩn nỗi niềm riêng.
Tháng bảy mưa, cơn mộng những ưu phiền
Ta đứng lại giữa mùa hoa đã vỡ
Có còn chăng không gian đầy những gió
Thổi ngược chiều bao vết chém cưu mang.
Tiếng ve sầu còn lại chỉ âm vang
Khi góc phố không là nơi hò hẹn
Thành âm vang của một lời cố nén
Tháng bảy về, em chẳng đứng cùng tôi……..
Vịt Thân!
Ðề: Mưa tháng 7
Mây biết khóc hay vì trời đổ lệ
Lệ ngàn hàng rơi xuống phía trần gian
Ở nơi đó có anh trên phố nhỏ
Vẫn thẫn thờ nhìn mưa mãi lặng thingTháng bảy mưa ngâu buồn khôn tả
Xa trường ta biết chẳng làm thơ
Tựa khung cửa ta đếm mưa rơi lả
Nhớ về hoài kỉ niệm của trường xưaTháng bảy mưa thế nào cũng ướt tóc
Cóc kêu mưa về ghét thí mồ
Trời lãng đãng mưa rồi lại nắng
Tóc ướt để rồi tóc lại khô
Tháng bảy mưa thế nào cũng ướt áo
Giận ai em níu lại khóc hoài
Thằng bạn bắt được liền la lớn
“Nhỏ này nay mới có bạn trai”Tháng bảy mưa thế nào cũng ướt mắt
Con gái lắm lúc cũng… kì kì
Mắc cỡ đành già miệng chống chế
“Nnhiều khi bụi rớt… nhiều khi…”Tháng bảy mưa thế nào cũng ướt nắng
Nắng trượt qua đường ướt tiếng ve
Con ve khóc rống nhòe mười tám
Mười tám vụt qua… bỏ lại hè
Ðề: Mưa tháng 7
ÚP phát cho anh chị em QNO lên bình luận nà